Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

Tống Biệt Hành

Hai bài Tống Biệt Hành, hai khẩu khí, một tâm sự (nghe như tâm sự của ta ấy...), buồn mênh mang...

Với tiếng sóng dội trong lòng và hoàng hôn đầy trong mắt, ta dong duổi giữa cuộc đời, mẹ già thôi đừng chờ mong. Tiễn đưa ta chẳng có chén rượu nào để làm cay đôi mắt ướt, chẳng có hoa để ngát thơm vườn Ngự, chẳng có lời hẹn ước, cũng chẳng có tương lai nào chờ đón bước chân ta ...

Liệu có ngõ trúc xanh nào với 'lá trúc che ngang mặt chữ điền' để ta nhớ thương ???


1. Tống Biệt Hành của Thâm Tâm.

Đưa người, ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thắm, không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong ?


Đưa người ta chỉ đưa người ấy
Một giã gia đình một dửng dưng...


-Li khách! Li khách! Con đường nhỏ
Chí nhớn chưa về bàn tay không
Thì không bao giờ nói trở lại!
Ba năm mẹ già cũng đừng mong!


Ta biết người buồn chiều hôm trước
Bây giờ mùa hạ sen nở nốt
Một chị, hai chị cũng như sen
Khuyên nốt em trai dòng lệ sót


Ta biết người buồn sáng hôm nay:
Giời chưa mùa thu, tươi lắm thay
Em nhỏ ngây thơ đôi mắt biếc
Gói tròn thương tiếc chiếc khăn tay...


Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực!
Mẹ thà coi như chiếc lá bay
Chị thà coi như là hạt bụi
Em thà coi như hơi rượu say...


(1940)


2. Tống Biệt Hành - Vi Khuê.

Ta tưởng ngươi
Đi về phương Đông
Ta rót cho ngươi
Chén rượu hồng
Rượu sẽ mềm môi
Ngươi sẽ khóc
Ta cười. Ngươi
Có hiểu gì không?
 
Ta tưởng ngươi
Đi về phương Tây
Ta rót cho ngươi
Chén rượu đầy
Rượu sẽ làm cay
đôi mắt ướt
Ta nhìn, lệ rớt
Giữa lòng tay…

Ta tưởng ngươi
Đi về phương nam
Ta rót cho ngươi
Chén rượu tràn
Rượu sẽ làm hoen
Thân áo bạc
Ngươi về. Khật
Khưỡng dưới vầng trăng

Ta tưởng ngươi
Đi về phương bắc
Ta rót cho ngươi
Chén rượu ngọc
Rượu sẽ vì ta
nói với ngươi
vĩnh biệt. Đừng
quay nhìn ngõ trúc

Ta tiễn ngươi! Ô!
Ta tiễn ngươi
Rừng phong không gió
Trời không mây
Hoa đâu. Để
ngát thơm vườn Ngự
ta tiễn ngươi mà
ta tiễn ngươi!…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét